Vì tiền, mẹ bán đứa con gái xinh đẹp cho mấy ông chú giàu có

0 0%

Ngày xưa, mẹ vẫn hay vuốt ve mái tóc tôi, cười dịu dàng khi nhét thêm miếng trứng cuộn vào hộp cơm trưa. “Ăn nhiều vào để khỏe mạnh nhé, con gái mẹ.” Giọng mẹ ấm áp như nắng mùa hè.

Nhưng rồi cha bỏ đi. Mẹ thay đổi chỉ sau một đêm. Nụ cười biến mất, ánh mắt trở nên trống rỗng, rồi dần dần… điên dại.

Mẹ bắt đầu mang về nhà những xấp tiền dày cộp. Những xấp tiền nhàu nhĩ, nhơ nhuốc. Và mẹ nhìn tôi bằng ánh mắt lạ lùng – như đang đánh giá một món hàng.

“Con gái mẹ xinh thế này… phải tận dụng chứ.”

Tôi chưa kịp hiểu thì đã bị đẩy vào căn phòng tatami cũ kỹ, vẫn còn mặc nguyên bộ đồng phục học sinh.

Người đàn ông đầu tiên là một ông chú trung niên, bụng phệ, thở hổn hển. Ông ta cười nham nhở, tay run run cởi từng cúc áo tôi.

Tôi nằm đó, trên sàn nhà quen thuộc ngày xưa từng chơi đùa, giờ bị đè xuống, bị xâm nhập, bị lấp đầy bởi thứ nóng hổi của kẻ lạ.

Mồ hôi ông ta nhỏ xuống mặt tôi. Tinh dịch ông ta bắn vào sâu bên trong, tràn ra đùi, thấm ướt cả váy đồng phục.

Tôi run rẩy, khóc thầm. Nhưng không dám đẩy ra. Không dám chạy trốn.

Vì nếu tôi từ chối… mẹ sẽ ghét tôi. Mẹ sẽ lại khóc, lại đập phá đồ đạc, lại gào lên rằng “tại sao cả thế giới này đều bỏ rơi mẹ”.

Tôi không muốn mẹ buồn nữa. Tôi muốn mẹ cười như ngày xưa. Dù chỉ một lần nữa thôi.

Thế nên tôi lau nước mắt, mỉm cười gượng gạo với ông khách, rồi… tự động dạng chân ra đón chờ người tiếp theo.

Mẹ đứng ngoài cửa, đếm tiền, đôi tay từng vuốt tóc tôi giờ chỉ còn biết sột soạt những tờ políme lạnh lẽo.

Mùa hè năm ấy không có biển, không có kem, không có pháo hoa.

Chỉ có những ông chú lạ mặt lần lượt đến nhà. Chỉ có tiếng tatami kêu cót két dưới sức nặng của cơ thể xa lạ. Chỉ có mùi mồ hôi đàn ông, mùi tinh dịch, mùi tiền giấy lẫn lộn trong không khí oi bức.

Tôi dần quen. Quen với cảm giác bị xé toạc, bị lấp đầy, bị vứt bỏ sau khi ông khách đã thỏa mãn. Quen với việc tự động quỳ xuống, ngậm lấy thứ dơ bẩn ấy để kiếm thêm tiền boa cho mẹ.

Có khi tôi còn lên đỉnh – cơ thể phản bội, run rẩy trong khoái lạc tội lỗi giữa những giọt nước mắt.

Mẹ đôi khi nhìn tôi, ánh mắt thoáng chút dịu dàng xưa cũ. “Con ngoan lắm… mẹ tự hào về con.”

Tôi cười đáp lại, dù trong lòng chỉ còn trống rỗng.

Tình yêu của mẹ đã biến thành hận thù với thế giới. Gia đình đã biến thành hàng hóa. Và tôi – cô con gái từng được yêu thương – giờ chỉ còn là một món đồ để mẹ bán lấy tiền, lấy nụ cười méo mó.

Mùa hè ấy kéo dài vô tận. Không có ngày khai trường. Không có cứu rỗi. Không có hy vọng.

Chỉ có tôi, nằm trên tatami ẩm ướt, chờ đợi ông khách tiếp theo, miệng vẫn mỉm cười:

“Mẹ ơi… con sẽ cố gắng hơn nữa để mẹ vui nhé.”

Trong căn nhà cũ kỹ ấy, mùa hè đen tối tiếp diễn mãi mãi, nhuộm đầy điên loạn và khoái lạc cấm kỵ. 🖤💦

Tags:
Category:JAV Phim Sex HD
Xem thêm