Giới thiệu phim
Chuyến công tác dài hạn ở nước ngoài kết thúc, về nhà mới giật mình: con gái Haruna của mình đã lớn thành một người phụ nữ thực thụ mất rồi… 👘❤️
Ba năm xa nhà, Haruna từ cô bé daddy’s girl ngày nào giờ đã 19 tuổi, tóc dài, dáng cong, mặc đồ ở nhà mỏng tang lộ rõ đường nét cơ thể. Mình cố nghĩ “đây là con gái mình”, nhưng mắt cứ vô thức dán vào đôi chân thon dài, vào vòng eo nhỏ nhắn mỗi lần con bé cười đùa với bạn trai qua điện thoại.
Tối đó, thằng bạn trai nhắn video call. Haruna ngồi trên sofa, cười khúc khích, giọng ngọt ngào: “Ừ… nhớ anh lắm… tối nay mơ về anh nhé ♡” Mình đứng ở góc hành lang, nhìn con bé nghiêng đầu, tóc rơi xuống vai trắng mịn, lòng chợt dâng lên một cảm giác khó chịu, nóng ran… ghen tị.
Đêm khuya, mình lén bước vào phòng con bé như hồi nhỏ hay làm – chỉ muốn ngắm sleeping face mà mình đã nhớ suốt ba năm. Haruna nằm nghiêng, môi khẽ hé, hơi thở đều đều, khuôn mặt vẫn trong trẻo như ngày xưa.
Mình ngồi bên mép giường, tay run run vuốt nhẹ tóc mai. Rồi… không kiềm được, cúi xuống đặt một nụ hôn lên môi con bé. Chỉ nhẹ thôi, nhưng ngọt ngào đến mức làm tim mình ngừng đập. 💔
Đột nhiên Haruna mở mắt. Mình hoảng loạn đứng bật dậy: “Xin lỗi… bố… bố chỉ…”
Nhưng con bé không khóc, không la. Chỉ nhìn mình thật lâu bằng đôi mắt long lanh, rồi khẽ nói, giọng nhỏ như thì thầm: “Bố… chạm vào con cũng được mà…” 🙈
Mình tưởng mình nghe nhầm. Haruna cắn môi dưới, kéo tay mình đặt lên ngực mình qua lớp áo ngủ mỏng: “Con lớn rồi… con biết bố đang nhìn con thế nào suốt mấy ngày nay… Con cũng… thấy lạ lắm khi ở gần bố…”
Tay mình run rẩy cảm nhận nhịp tim con bé đập mạnh dưới lớp vải. Haruna chủ động kéo mình nằm xuống bên cạnh, thì thầm bên tai: “Chỉ đêm nay thôi… để con làm bố quên hết khoảng cách ba năm… nhé?”
Và rồi, trên chính chiếc giường con bé lớn lên, người cha vừa trở về đã hoàn toàn đánh mất lý trí. Mình hôn con bé sâu hơn, tay lột từng lớp áo, nghe Haruna rên khẽ tên mình: “Bố… nhẹ thôi… con sợ… nhưng… con muốn bố lắm…”
Sáng hôm sau, Haruna nằm trong lòng mình, đầu tựa ngực, ngón tay vẽ vòng tròn trên bụng bố. Con bé cười nhẹ: “Bố đi xa nữa… con sẽ chờ. Nhưng lần này… con sẽ không còn là con gái nhỏ của bố nữa đâu.”
Mình ôm chặt lấy Haruna, biết rõ từ giờ trở đi, mình không còn cách nào quay đầu. Con gái mình đã trưởng thành… và mình đã yêu con bé theo cách không được phép. 🖤💕